Nhiều khi mình cảm thấy giáo viên phải là thánh chứ không phải là người. Ở đâu cũng vậy, dù Tây hay Ta.
Có làm công việc của thầy cô rồi mới trân trọng những gì họ đã làm cho mình. 1 tuần mình đi làm có 6 7 tiếng, công việc tương đối nhẹ nhàng: chấm bài cho học sinh và vào điểm. Thực ra trông nhẹ nhàng như thế, nhưng giờ cao điểm, chuyện 10 cháu xếp hàng trước bàn của mình chờ chấm bài trên lớp (classwork) là chuyện hết sức bình thường.
Chấm bài thì đã có các quyển đáp án sẵn rồi cũng không có vấn đề gì, nhưng không phải cháu nào cũng ‘vở sạch chữ đẹp’. Có cháu viết rất sạch sẽ, có cháu thì mình luận mãi vẫn không ra nó viết cái gì. Có cháu chấm phẩy rất đàng hoàng, nhưng có cháu cả 20 trang (khổ A5) câu nào cô cũng phải khoanh chấm câu. Có cháu làm nhoắng cái xong vài trang giải hệ phương trình, nhưng cũng có cháu cộng trừ phân số chuyên gia quên rút gọn và đổi mấy hỗn số cũng không xong. Rồi mỗi cháu học 1 kiểu. Có cháu tốn có 15 giây đọc xong bảng cửu chương x9, nhưng có cháu đọc đến 30 lần vẫn chưa thuộc bảng cửu chương x3. Có cháu học nửa năm mới biết nhân 2 số có 2 chữ số, có cháu học lớp 5 mà vẫn đang làm 1+1=2, v.v.
Chấm bài thì đã có các quyển đáp án sẵn rồi cũng không có vấn đề gì, nhưng không phải cháu nào cũng ‘vở sạch chữ đẹp’. Có cháu viết rất sạch sẽ, có cháu thì mình luận mãi vẫn không ra nó viết cái gì. Có cháu chấm phẩy rất đàng hoàng, nhưng có cháu cả 20 trang (khổ A5) câu nào cô cũng phải khoanh chấm câu. Có cháu làm nhoắng cái xong vài trang giải hệ phương trình, nhưng cũng có cháu cộng trừ phân số chuyên gia quên rút gọn và đổi mấy hỗn số cũng không xong. Rồi mỗi cháu học 1 kiểu. Có cháu tốn có 15 giây đọc xong bảng cửu chương x9, nhưng có cháu đọc đến 30 lần vẫn chưa thuộc bảng cửu chương x3. Có cháu học nửa năm mới biết nhân 2 số có 2 chữ số, có cháu học lớp 5 mà vẫn đang làm 1+1=2, v.v.
Vì thế nên hoàn toàn thông cảm với cái cảm giác của giáo viên, chấm bài là muốn gạch sạch sẽ . Một tuần mình chỉ tiếp xúc với 200 cháu trong có 6 7 tiếng, nhưng các thầy cô 1 ngày làm việc với bao nhiêu đứa trẻ và bao nhiêu đồng nghiệp.
Hôm nay bất chợt bắt chuyện lại với 1 cô giáo cũ. Bất chợt vì nhìn thấy tấm ảnh khai giảng và dòng chữ thân thương. 1 cô giáo mình yêu và tôn trọng, vì dù không là người đầu tiên dạy mình môn học đó, nhưng là người đã xây dựng nên tình yêu môn hoc trong mình để rồi các thầy cô khác hoặc là bồi đắp thêm, hoặc là phá bỏ hoàn toàn tình yêu ấy. 1 cô giáo mà mình ‘chú ý’ nhiều hơn, chỉ vì sự thừa thời gian và rồi tự nhiên thành biết nhiều chuyện nên cũng dành 1 tình cảm đăc biệt. Và rồi chúc mừng cho sự thành công của cô giáo, và quan trọng là học thêm được sự lạc quan của 1 người trẻ đi trước.
“Hãy luôn tin những gì ta ước mơ
Gió trên cao và nắng hòa mây xanh”
Gió trên cao và nắng hòa mây xanh”
(07/09/2015)
No comments:
Post a Comment