Mãi mà chẳng thoát được kiếp "tình si"
Một tuần hai lần, gặp hoài không chán
Kanchan, cháu biết cô cũng ngán lắm
Nhưng là luật nên mình đành phải theo.
Ngày nào gặp, cũng chỉ bấy nhiêu chuyện:
"Tuần vừa rồi, cháu học hành thế nào?"
Cháu đáp rằng: "Thưa cô, cháu vẫn sống
Vẫn chưa trượt, nên cháu vẫn cười tươi."
Với cái lũ, mặt chỉ cắm vào sách
Xong được bài là cháu mừng hết trơn
Nhảy khắp phòng, trẻ con nó mất ngủ
Sáng nó dạy, nó hỏi chị làm sao.
Cô lại hỏi: Nhà ở như thế nào?
Vẫn bất tiện, tàu xe ngày vài chuyến
Muốn chuyển lắm cơ mà không chuyển được
Chẳng nỡ rời, "chim hót ve sầu ca".
Cô chú tốt, chăm sóc cháu nhiệt tình
Ngày ba bữa, ăn xong, học, rồi ngủ
Chỉ có điều, hôm nào cô lười nấu
Cháu lại "được", ăn cá lẫn với rau.
Cô hỏi tiếp, ở nhà mẹ có khỏe?
Bà ra răng, và chị cháu thế nào?
Cháu thưa rằng: "Cả nhà cháu vẫn khỏe.
Tuần hai lần, cháu gọi về hỏi thăm".
Nửa tiếng gặp, câu chuyện chỉ có vậy
Thế mà cũng qua được cả một kì
Thôi chỉ còn có được ba tháng nữa
Hoàn thành xong, cô cháu lại được cười.
(05/06/2014)
No comments:
Post a Comment