Wednesday, 7 October 2015

Hà Nội

Mình vẫn giữ thói quen kể cho mẹ nghe những gì đang được học ở trường: "Con đang phải làm 1 trang web về Hà Nội. Mẹ gợi ý con đi?".

Hỏi bâng quơ thế thôi mà mẹ trả lời 1 tràng: "Con kể về mùa thu Hà Nội đi. Lãng mạn ra phết đấy. Đi lùi lên trên đạp xe trên mạn hồ Tây này, đi bộ dưới đường Phan Đình Phùng này. À giờ cứ tầm 7 rưỡi sáng, ngoài đường Thanh Niên sẽ có loa phát thanh "Hà Nội mùa thu, cây cơm nguội vàng...". Rồi giờ còn có cả các cô công an giao thông nữ đứng ngoài đường nữa. Con cứ nhớ cái gì thì viết ra."
Chẳng liên quan gì đến bài phải làm lắm, nhưng những câu chuyện đơn giản như thế mà tuần nào nghe kể cũng không thấy chán. Hai mẹ con ngày xưa đi học văn vẻ không bao giờ ngoi được lên điểm 8, nhưng được cái lãng mạn giống hệt nhau! 

Dù có những sự thật phũ phàng, nhưng những ai sinh ra và lớn lên ở Hà Nội luôn có 1 niềm tự hào và kiêu hãnh nhất định về thành phố của chúng em. Chỉ đơn giản vì: "Em Thủ đô, em có quyền" :))
....
Kể cũng ngộ, đầu năm sang sớm chưa được xem 12 Con giáp hôm mùng 1 Tết nên phải mò lên trường xem nhờ. Thế nào lại xem nhầm chương trình của năm trước nữa, và phát hiện ra 1 bài hát tuyệt với như thế này. Mẹ có lần chia sẻ với mình, đại ý là ca sĩ hát làm u run bần bật mới chỉ có 1 lần duy nhất khi u nghe Trọng Tấn hát Tiếng đàn bầu trong Chung kết Tiếng hát Truyền hình ngày xưa. Và giờ với mình, ca sĩ duy nhất hát làm mình gai cả người là Thu Phương với Hà Nội 12 mùa hoa (và cũng từ bài hát này mà mình có cảm tình đặc biệt với cô ca sĩ từ thời thế hệ của bố mẹ). Có thể vì mình nghe bài hát này đúng thời điểm (mùng 5 Tết ở Úc), nhưng không phủ nhận là lâu lắm rồi mới có 1 bài hát đẹp và rất 'Hà Nội', cộng với 1 giọng hát đầy khắc khoải và dàn dựng sân khấu quá công phu của Thúy Nga. Tiếc là Youtube chặn mất bản đẹp rồi!!




No comments:

Post a Comment