Wednesday, 7 October 2015

Mẹ và Công nghệ

Ở tuổi ‘bánh chưng luộc lại’ như của mẹ cháu, xung quanh mọi người hầu như đều yêu công nghệ. Đổi điện thoại liên tục, hay thay dàn loa âm-li, tivi, chat chit Zalo/Viber, thích chụp ảnh tự sướng và đăng Facebook, v.v
Mẹ cháu thì ngược lại, luôn nói không với công nghệ.
Gạ bao nhiêu lần dùng Facebook nhưng cương quyết không, bảo mất thời gian. Mà không cũng tốt, cháu càng tự do bay nhảy trên này!
Con nó gửi ảnh về cho qua Zalo, 2 hôm rồi chưa mở ra. Hôm nay con hỏi thì bảo: “Ôi mẹ đã xem đâu! Zalo mẹ cứ hứng lên lúc nào thì mẹ ấn vào lúc đấy!”
Dặn bảo các chị gọi qua skype cho con rồi nói chuyện cho đỡ tốn tiền, thì kêu mạng chập chà chập chờn, nghe không rõ. Gọi thẳng cho nhanh, 1 tuần cũng chỉ gọi có 1 lần!
Bảo mẹ dùng Excel thì kêu chữ bé tí, nhìn màn hình 1 lúc hoa hết cả mắt. Thế là cứ dùng cái máy tính Casio cầm tay to đùng từ cái thuở nào rồi. Dân Tài chính ngày xưa thi Bàn tính gẩy xếp nhất lớp mà, nên bấm loạn xạ, bấm không cần nhìn, mà chuẩn thôi rồi! Hôm nào bác cầm máy tính, bảo dùng tạm máy của con đi, dùng chưa được 5 phút thì kêu “Sang bác lấy cái máy tính về cho mẹ đi. Máy của con bé tí, bấm khó chịu lắm!”
Đương nhiên mẹ cháu cũng ‘lại gạo’ theo kiểu khác, kiểu thư giãn lành mạnh. Con gửi cho hai cái quảng cáo ca nhạc, chê chị Phương đắt, lại còn hát với học sinh, chưa đủ trình để u đi xem. Thế là làm ngay đôi vé tối đi xem anh Kiều với chị Quyên. Khoe với ai khoe ngay với cái đứa ‘ki bo nhất vịnh Bắc Bộ’, thế là nó kêu giời kêu đất lên “Mẹ con dạo này ăn chơi quá!” Phim cũng yêu, kịch cũng mê, nhạc cũng mò, âu cũng là một nép đẹp hiếm có của 1 người phụ nữ đất Bắc thế hệ ấy.
Thôi thì các con ‘sống ảo’ quen rồi, các mẹ cứ nên ‘sống thật’ cho khỏe người!!

No comments:

Post a Comment