**Câu chuyện nhân ngày 2/9, hậu Vu Lan, ngày có rất nhiều việc phải làm mà không muốn làm nên ngồi chơi cả ngày**
"Mong như mong mẹ về chợ
Ngóng như ngóng con du học về nghỉ hè"
Ngóng như ngóng con du học về nghỉ hè"
Những cuộc nói chuyện giữa mình với mẹ bây giờ không chỉ đơn giản là con học hành ra sao mà hầu hết là những chuyện ngoài lề về đời sống xã hội:
“Con thấy trẻ con sinh đẻ ở bên này đương nhiên có môi trường tốt hơn để phát triển, nhưng chúng nó thuộc dạng nửa nạc nửa mỡ nên cũng khó dạy lắm.”
“Con cái nó thường theo cái nếp của cha mẹ. Môi trường có ảnh hưởng lớn, nhưng cha mẹ vẫn là quan trọng nhất.”
“Con thấy trẻ con sinh đẻ ở bên này đương nhiên có môi trường tốt hơn để phát triển, nhưng chúng nó thuộc dạng nửa nạc nửa mỡ nên cũng khó dạy lắm.”
“Con cái nó thường theo cái nếp của cha mẹ. Môi trường có ảnh hưởng lớn, nhưng cha mẹ vẫn là quan trọng nhất.”
Chuyện kể rằng có một năm mùng 1 Tết, bố mẹ lo xong công việc mệt quá nên vô tư phá lệ đi chơi chúc Tết hàng xóm trước rồi mới vòng về bà ngoại, vì đằng nào tối chẳng sang bên đấy ăn cơm. Tối vừa thấy vợ chồng con cái đến cửa, bà buông một câu tỉnh queo:
“Chúng mày giỏi nhỉ. Giờ này mới sang bên này đấy.”
Mùng 1 Tết cụ cũng mắng
40 tuổi cụ cũng mắng
Chả kiêng chả dè gì, con cháu cứ không nên không phải là cụ cho lên thớt hết. Thế nên đã thành tiềm thức trong đầu mình, bây giờ mùng 1 ăn uống xong ở nhà là 1 tiếng sau phải sang bà rồi mới tới các bác và tối phải về bà ăn cơm.
Đấy là chuyện bên nhà ngoại!
“Chúng mày giỏi nhỉ. Giờ này mới sang bên này đấy.”
Mùng 1 Tết cụ cũng mắng
40 tuổi cụ cũng mắng
Chả kiêng chả dè gì, con cháu cứ không nên không phải là cụ cho lên thớt hết. Thế nên đã thành tiềm thức trong đầu mình, bây giờ mùng 1 ăn uống xong ở nhà là 1 tiếng sau phải sang bà rồi mới tới các bác và tối phải về bà ăn cơm.
Đấy là chuyện bên nhà ngoại!
Bên nhà nội đông hơn gấp 3 lần nên chuyện cũng nhiều gấp 3. Và cũng vì mình ở với bà nên có nhiều chuyện không thể cảm nhận được như các anh chị. Nhưng đại loại thế này:
Sáng mùng 1, 10h sáng, bà ngồi sẵn ở cửa đợi các con các cháu. Cụ đếm, nhà nào sang rồi, nhà nào chưa sang, nhà nào bố mẹ vào rồi các con chưa vào, nhà các bác xa lên được mấy gia đình rồi, v.v. Trừ các cháu gái đi lấy chồng rồi thì cụ ‘tha’ cho đến tối, còn đâu cụ điểm danh không sót 1 ai.
Còn ngày thường, các anh cuối tuần là phải vào chơi với bà. Yêu đương kệ yêu đương, thứ 7 chủ nhật vẫn phải vào bà. Đi làm tối thì tự động sáng hôm sau phải vào. Kể thế nên vốn từ anh em nhà mình sử dụng cũng phong phú: mình sẽ được nói là ‘sang (nhà) bác’, ‘ra (nhà) bác’, ‘xuống bác’; còn các anh chị sẽ là ‘sang bà’, ‘vào bà’, và ‘lên bà’. Thế nên Chủ nhật nào mà bác gái, hay cả đại gia đình nhà bác không lên nhà mình là bà sẽ nhắc cả tuần: “Tuần này nhà bác H. bận hay sao mà không thấy lên đây nhỉ?”
Sáng mùng 1, 10h sáng, bà ngồi sẵn ở cửa đợi các con các cháu. Cụ đếm, nhà nào sang rồi, nhà nào chưa sang, nhà nào bố mẹ vào rồi các con chưa vào, nhà các bác xa lên được mấy gia đình rồi, v.v. Trừ các cháu gái đi lấy chồng rồi thì cụ ‘tha’ cho đến tối, còn đâu cụ điểm danh không sót 1 ai.
Còn ngày thường, các anh cuối tuần là phải vào chơi với bà. Yêu đương kệ yêu đương, thứ 7 chủ nhật vẫn phải vào bà. Đi làm tối thì tự động sáng hôm sau phải vào. Kể thế nên vốn từ anh em nhà mình sử dụng cũng phong phú: mình sẽ được nói là ‘sang (nhà) bác’, ‘ra (nhà) bác’, ‘xuống bác’; còn các anh chị sẽ là ‘sang bà’, ‘vào bà’, và ‘lên bà’. Thế nên Chủ nhật nào mà bác gái, hay cả đại gia đình nhà bác không lên nhà mình là bà sẽ nhắc cả tuần: “Tuần này nhà bác H. bận hay sao mà không thấy lên đây nhỉ?”
Mình cho rằng một trong những thành công của bố mẹ là đã tạo được tiềm thức về văn hóa gia đình cho thế hệ sau. Chẳng biết từ bao giờ anh em nhà mình có thói quen là tuần nào cũng phải vào bà, đúng sáng/tối hôm đấy là phải sang bà ăn cơm, tầm giờ đấy là phải đi chơi về để mẹ còn gọi điện, đi cả năm rồi được nghỉ hè là phải đi về, v.v. Các bạn miền Nam có thể nói văn hóa ngoài Bắc khắt khe, nhưng mình nghĩ đấy đều là thói quen đã ăn sâu thành tiềm thức. Và đấy là những thói quen tốt thì nên giữ gìn.
….
Lâu lắm rồi mới lại thấy Hà Nội đẹp như thế (từ 1,000 năm Thăng Long). Đẹp, rộn ràng, và phấn khởi kiểu lễ tết. Sáng nay dậy thấy báo mạng trực tiếp duyệt binh, xem và tự dưng thấy lòng lạ kì.
….
Lâu lắm rồi mới lại thấy Hà Nội đẹp như thế (từ 1,000 năm Thăng Long). Đẹp, rộn ràng, và phấn khởi kiểu lễ tết. Sáng nay dậy thấy báo mạng trực tiếp duyệt binh, xem và tự dưng thấy lòng lạ kì.
Và cũng như mọi lần, nhà mình lại tập trung ăn uống, với thực đơn… lủng củng!
“Hà Nội ơi, nước hồ là ánh gương soi,
Nắng hè tô thắm lên môi, thanh bình tiếng guốc reo vui”
Nắng hè tô thắm lên môi, thanh bình tiếng guốc reo vui”
“Có người lòng như khăn mới thêu”: “Hướng về Hà Nội” – nơi tình yêu chắp cánh ước mơ!
No comments:
Post a Comment