Wednesday, 7 October 2015

Mong manh

(Cảm xúc lẫn lộn sau khi đọc và nghe được nhiều thứ từ hôm qua)
Đã từng nghe ở đâu đó có người nói: “Đời sống bây giờ không phải là ngắn ngủi mà hết sức mong manh”. Mong manh giữa sự sống và cái chết; và mong manh cả trong những sự lựa chọn.
Như bố chẳng hạn. Đang khỏe mạnh như con voi thì đùng một phát … ung thư gan phổi giai đoạn cuối! Rồi lại nhoắng một cái hết 7 tháng, con kịp về thăm 2 lần … rồi thì đúng trước sinh nhật con gái 10 ngày!!
Ngày biết điểm Đại học, 2 mẹ con phân vân đắn đo giữa 13 sự lựa chọn, tôi bảo mẹ: “Thôi để con học Sư Phạm Toán cũng được. Thêm 1 năm nhưng đỡ được tiền cho mẹ”. Nhưng u không bao giờ đồng ý cả, vì: “Con không tưởng tượng được thêm 1 năm là biết bao nhiêu chuyện xảy ra.” Thế là vác sách theo đuổi con đường 3 năm Định phí.
Sau 1 năm, với gia đình, chúng tôi hân hoan chào đón thêm thành viên mới với những thiên thần cứ nối đuôi nhau chào đời. Với các bạn, chúng tôi luôn đồng hành dù con đường khác nhau. Có những bạn sẽ trở thành bác sĩ, kĩ sư, nhưng cũng có những “lá diêu bông tình nguyện bỏ cuộc chơi” để tìm kiếm một điểm tựa an toàn.
Lúc bé luôn mong lớn để được quyết định mọi thứ. Giờ không còn bé nữa thì lại thấy có những sự chọn lựa là hết sức mong manh! Và rồi chỉ ước giá có người quyết định hộ mình!!
“Một vé đi tuổi thơ sao khó quá người ơi”

(14/07/2015)

No comments:

Post a Comment