*Nhân kỉ niệm Sydney kỉ lục mưa bão*
Cách suy nghĩ và hành động của con cái đương nhiên chịu ảnh hưởng rất lớn từ bố mẹ. Theo như cảm nhận của bản thân, mình chịu ảnh hưởng rất lớn về mặt hướng nội, cách đối xử với gia đình, họ hàng, bạn bè, từ bố; và những vấn đề hướng ngoại từ mẹ. Có thể vì bố không thể đồng hành với khoảng thời gian tìm hiểu những vấn đề lớn hơn của mình, nên mẹ có ảnh hưởng trong suy nghĩ của mình với những vấn đề xã hội. Và một trong những vấn đề đó là "bệnh (thích) thành phố".
Mình rất may mắn khi được sinh đẻ, lớn lên ở Hà Nội, trưởng thành ở Sydney - 2 thành phố thuộc dạng trung tâm bậc nhất của cả 2 đất nước. Và nó có nghĩa là cuộc sống sẽ dễ dàng hơn nhiều với đây đủ cơ sở hạ tầng và những tiện nghi tối ưu của đất nước. Ở toàn trung tâm sướng quá hỏa rảnh, thế mới có chuyện, năm lớp 12, mình mong được đi "đào mỏ" ở Tây Úc, đã được Đại học Curtin ở Perth nhận học đúng ngành rồi. Rất hớn hở gọi khoe mẹ, thì được u cho 1 tràng thế này: "Con hâm à, đang ở Sydney trung tâm thì chui về đấy làm gì. Ở đâu ở đấy đi!"
Lúc về nhà đợt Noel, mình hay có bạn ở các nơi khác về ngủ lại 1 đêm để đi thi Tiếng Anh, đi khám sức khỏe. Mẹ lại được thể: "Con thấy đấy, ở ngoài này, Hải Phòng cũng là 1 thành phố sầm uất, đầy đủ mọi thứ mà các bạn con làm gì cũng vẫn sẽ phải ra đây hết. Thế nên đang ở thành phố rồi là cấm đi đâu. Sẵn cái gì cũng có, mà có làm sao thì mình cũng sẽ ít bị ảnh hưởng nhất."
Mấy hôm vừa rồi Sydney có trận mưa bão kỉ lục: ngập lụt, đổ cây, mất điện, cắt nước, v.v, đủ cả!! Mẹ xem TV thấy lo quá định gọi thì con gọi về trước. Sau khi miêu tả rất cụ thể cảnh bão lụt, mẹ lại 'bổn cũ soạn lại': "Thế nên khi con thuê nhà con phải xem khu vực nào tử tế hẵng ở, nó phải an toàn trên mọi khía cạnh và phải đầy đủ tiện nghi. Tóm lại cứ chỗ nào trung tâm mà thuê cho đời sống mình đảm bảo."
Thế nên mình rất tự hào về khu vực nhà mình ở Hà Nội. Dù không phải trung tâm kiểu 'đối diện hồ Gươm', hay thuộc loại dân trí cực cao như Ngọc Hà, nhưng khu nhà mình thuộc dạng 1 bước ra chợ, 2 bước đến trường, 3 bước xuống công viên, 4 bước xuống Lăng Bác, và bước thứ 5 đặt chân đến cửa đủ các loại bệnh viện. Và đặc biệt, chả bao giờ phải "bắt cá trong nhà" như năm 2008, mang tiếng ngay sát bãi sông Hồng.
Vì toàn áp dụng những tiêu chí như trên nên mình rất 'ỏng ẹo' trong việc chọn khu vực, nhưng lại rất xuề xòa trong việc chọn nhà tại Sydney, nên toàn 'lẻ loi một bóng', bị các anh chị em bạn bè nói suốt vì lặn mất tăm!!
** Ước mơ của mình là mua được cái nhà quay mặt ra cầu cảng và nhà hát Opera Sydney. Chẳng hiểu sao mình luôn rất thích những gì liên quan đến hồ nước, sông ngòi, biển, chắc vì khung cảnh thơ mộng. Giờ mới biết mình mạng Thủy, chắc đều tại ngày mẹ đẻ em nó đúng ngày nước ngập mênh mông. Ngày xưa đi học ở Bưởi lúc nào cũng phải làm 1 vòng hồ Tây trước khi về nhà. Cơ mà sau vụ mưa bão này chắc từ bỏ ước mơ quá, nhà ở gần biển mấy hôm nay sóng đánh vào tận sát mép, trông video đã thấy hết hồn!! **
(22/04/2015)
No comments:
Post a Comment