Mấy cái sở thích vô thưởng vô phạt thế này mà
người thân mình khen luôn là cái “bằng” to nhất, to hơn cả cái “bằng
lòng” =)))
Đối thoại người thân. Chiều nay.
1. Mẹ và con
- Mẹ: Mấy hôm nay ở nhà làm gì con?
- Con: Con đi làm 1 hôm, đi học 1 hôm, học cái môn kia
và viết bài kèm ôm sô kịch cho Hội Sinh viên ạ.
- Mẹ: Viết cái gì đấy?? (giọng rất nghiêm trọng)
- Con: Quảng bá giới thiệu sự kiện thôi mẹ.
- Mẹ: Mà mẹ nhắc luôn nhớ. Viết lách cái gì cứ
liều liệu, đừng có động chạm lằng nhằng. Cứ bình luận tươi vui cả 2
phía. Con tưởng báo chí mà không, blah blah…
- Con: Cái gì vậy trời!! Con viết toàn thứ nhảm.
- Mẹ: Cái bài biên giới sắc sảo quá đấy, cả bài âm
nhạc, chính trị có Thu Phương gì đó, miễn bình luận đi nhé.
- Con: Ô thế cứ âm thầm vào Facebook của con là nghĩa
làm sao ấy nhỉ!!
- Mẹ: Chị đưa mẹ đọc. Nhắc rồi đấy nhé, đừng có
linh tinh.
- Con: Con viết tràn đầy tình yêu thế chứ có đá xoáy
ai đâu. Ô hay ghê :)). Mà đọc rồi thì cho con xin tí nhận xét cái nào?
Mẹ thấy văn phong, từ ngữ thế nào?
- Mẹ: Được mà. Cũng hơi SẮC. GIÀ già nữa. Viết cũng
HÀI HƯỚC nhưng có sự SẮC SẢO đấy.
2. Chị và em
- Em: lolololol chị đưa mẹ đọc cái gì em viết để bu
vừa nhắc em thế hả!!
- Chị: Chị cho mẹ xem toàn thứ vô hại. Cái bài biên
giới ấy. Tưởng em mình viết, định khoe mẹ, xong cuối cùng 2 hôm sau
mới biết là của ông Trần Tiến.
- Em: !!!!!!!
- Em: Rồi còn cả bài Thu Phương nữa hả?
- Chị: Ờ có. Toàn những thứ vô thưởng vô phạt không
à.
- Em: Bảo sao mẹ vừa cho em 1 bài =))))
- Chị: Hơ hơ đúng là mẹ!! Thôi lần sau không khoe nữa.
- Em: Ôi giời, có
làm sao đâu à. Cho mẹ đọc để biết con gái mẹ viết văn hay vãi
chưởng.
- Chị: Thôi được rồi nha, tự sướng vừa phải! Có ai
chê văn của cô đâu. Người ta khen XỊN nên kiệm lời
=))))))))))))
No comments:
Post a Comment