Sunday 12 May 2019

Gặp người Hà Nội tại Sydney

Nói gì thì nói em đôi lúc vẫn có tính chuộng hình thức của Bắc bộ, ví dụ thấy người ta ở Nguyễn Chí Thanh thì auto ngay nhà này hoặc quyền uy lắm, chắc CoCC, hoặc là cực giỏi giang mới được thế. Chứ thật ra thì thấy người trong cuộc ở làng Láng thì em cũng biết rồi, vẫn còn nhiều thứ “phép vua thua lệ làng” lắm )
Nên thật ra với bạn bè Hà Nội mới, khi tiếp xúc sau này, em thỉnh thoảng vẫn bị tâm thế của kẻ underdog sau khi biết được danh môn gia quyến. Hà Nội thì Hà Nội thôi, chứ Mã Mây với mấy cái Hàng nó vẫn ở level khác, Đống Đa vẫn cứ phải hơn và bét nhất có Thụy Khuê thì vẫn là chùm. Dân bờ sông nhà em chưa có cửa sánh với mấy chỗ đấy. Kiểu bà con Liverpool bên này nhìn North Sydney với con mắt thèm thuồng, chứ biết đâu trên đấy khối ông “trọc phú” ). Btw, mới biết cái dân phố cổ có học hành gì đâu, toàn con buôn kẻ chợ gia truyền. Thực ra giờ để ý hơn nên em thấy cũng có đặc tính khu vực phết, ví dụ lứa vào Ams 2 năm em lấy 180 cháu thì riêng trường Kim Liên đỗ 54 bạn, còn nếu cả quận Đống Đa chắc chiếm luôn 50% số lượng lol; Tây Hồ 10 bạn (tính theo địa bàn trường thôi chứ 1 nửa số này là uống nước Ba Đình); Hoàn Kiếm nhớ mỗi 1 bạn học cùng còn cả khối chả biết ai; còn đâu số lượng còn lại các quận kia chia nhau.
Đại loại sáng nay đang ngoài bến thấy 1 cặp vợ chồng trung niên loay hoay táp lên táp xuống không được cái thẻ tàu, lại thấy lồ xồ tiếng Việt với nhau, em biết ngay là diện ông bà sang chăm bà đẻ lần đầu rồi ). Em thì vẫn kêu là mật độ người Việt dạo này sang Úc tăng chóng mặt, nhưng ở khu nhà em mà nghe thấy tiếng Việt thì em vẫn xúc động bồi hồi như 6 năm trước thôi, chưa bao giờ giảm )). 2 bác già có người giúp sướng quá, bắt chuyện từa lưa. Mà người ta tinh lắm, nghe giọng phát biết ngay đồng hương, hỏi luôn ở Hà Nội nhà cháu ở đâu, chứ không bình thường câu đầu tiên sẽ là “Cháu người ở đâu?”. Hehehe ok good, Hà Nội với nhau thì 2 bên style cởi mở, chứ khác vùng là Hà Nội trẻ này cũng lại auto ý nhị, lịch thiệp, style kiểu sang chảnh chứ không nói chuyện 10 phút như thế ))
Hỏi thăm nói chuyện thì 2 bác này ở Hàng Bún, em kiểu ối giồi, xong, địa bàn nhà mình mà thế hệ này là người ta biết rõ hang ổ rồi. Đang “tung tích mờ ám” không ai biết nó quen, nhưng thôi kệ )
"Cháu ở An Dương ạ, bác chắc biết khu này?” – em vẫn tỉnh nhưng nói chung là cũng vui đi
“Biết quá chứ, tuổi thơ của tôi xuống đó nghịch cát ngoài bờ sông đấy.”
“Nhà cháu ở chỗ trường Tài chính à?” – bác trai hỏi tiếp, câu này không chuẩn lắm nhưng cũng không sai
“Dạ không chỗ đó Nghĩa Dũng bác ạ, nhà cháu An Dương là ở dưới nữa” – may là thân mẫu nhà tôi suốt ngày nhắc kỉ niệm học trò nên em cũng còn biết biết.
“Thế chắc nhà cháu ở chỗ khách sạn Thắng Lợi rồi.” Hahaha thế xịn quá bác ơi!
“Dưới đó thì thoáng đãng, chắc nhà cháu phải rộng lắm. Dưới đó ngày xưa không ai thèm thôi, chứ giờ là ĐẤT VÀNG rồi.” – đại ca lại còn bồi thêm câu này ))
Vàng thì không phải rồi, chứ cháu đây ở Úc cũng gọi là có “thâm niên” đôi chút trong lứa học sinh, lần đầu tiên, ở Úc, có người tường tận về “nguồn gốc xuất xứ” của cháu thế thì còn quý hơn vàng ấy chứ )
Bác nói “gặp được người Việt, lại còn người Hà Nội tại Úc nữa bác rất xúc động!”, còn cháu xúc động gấp 10 lần bác ạ!
P/S: Nghe “tiếng chuông“ này hát giữa hồ Gươm, bài hát loa phường nữa là chuẩn cho 1 ngày nhỉ!
(Sydney 29/11/2017) 

No comments:

Post a Comment