'Tôi xa Hà Nội, năm lên 14, khi chưa biết gì....
06/05/2011 - 06/05/2016
Hề hề hề. Vèo cái đã 5 năm, tưởng như không thể nhanh hơn :))
Ngày này 5 năm trước, tôi rời Hà Nội để đi học ở Sydney. Đó cũng là 1 quá trình có chuẩn bị, dù hơi bất thình lình một chút, kiểu 'thích là nhích' luôn. Bố mẹ không đắn đo, hoặc có nhưng không để lộ ra cho con biết, còn con thì lại càng vô tâm vô tư. Từ lúc chuẩn bị hồ sơ giấy tờ cho đến lúc đặt chân lên máy bay cũng chỉ mất có 4 5 tháng, và tôi, với tâm thế của 1 đứa trẻ sung sướng, hồi hộp vì sắp được đi Tây, thì lại càng toe toét như Thị Nở.
14-18 tuổi (tầm cấp 3) là độ tuổi mà một đứa trẻ bắt đầu hình thành quan điểm và cách nhìn nhận về cuộc sống ở góc độ sâu sắc hơn, đại loại là bắt đầu chập chững làm người lớn, với cách suy nghĩ theo các góc cạnh bắt đầu thực tế dần của con trẻ. Vì thế, trẻ con sẽ căm thù hay lạc quan với cuộc sống phụ thuộc khá lớn vào những trải nghiệm trong độ tuổi này. Tôi thấy điều này đúng, ít nhất với mình. Và thấy mình may mắn hơn rất nhiều bạn vì được định hướng và trải nghiệm những điều đủ, và đúng.
5 năm cho 1 đứa trẻ lớn lên, có cái nhìn và cách tiếp nhận khác về cuộc sống. Hà Nội bây giờ cũng đã khác so với lúc nó còn cong đít chạy xe đi học. Sydney cũng bớt long lanh so với ngày đầu tiên tôi đặt chân đến. Dù cũng không hài lòng nhiều thứ về thành phố này, Sydney nói riêng và nước Úc nói chung đã cho tôi quá nhiều. Thế nên tôi tự hào lắm chứ: em sinh ra và lớn lên ở Hà Nội, nhưng trưởng thành ở Sydney, như một sự ghi nhận.
Sau tất cả, thì tất cả vẫn luôn như... "Như chưa bắt đầu", như chưa bắt đầu một điều gì cả. Một ngày mới lại đến, với những câu chuyện mới đang chờ đợi.
No comments:
Post a Comment