1 năm tôi chỉ ở với mẹ 3 tháng, vì vậy có nhiều lúc mẹ khá ngạc nhiên về sự thay đổi của con gái. Ngạc nhiên thôi, chứ không bất ngờ, và không khó hiểu.
Như cái chuyện nghe nhạc chẳng hạn.
Có lần nghe thấy con gái hát loáng thoáng vài câu: “Lại đây bên em, anh hỡi trước khi xa em…” thì sững sờ quay ra nhìn: “Sao em bé biết cả bài này?”. Mà hồi đấy tôi còn chưa để ý nhạc nhẽo như giờ, mới nghe bài này 2 lần: 1 lần trên Học viên Ngôi sao và 1 clip ca sĩ Uyên Linh hát phòng trà, tự dưng nhớ đến thì bâng quơ vậy.
Năm sau về, sau khi đã trang bị 1 vốn kha khá kiến thức các bài hát hải ngoại, nhạc xưa, khi thấy con gái thoải mái song ca với mẹ từ bất hủ “Mưa hồng”, “Biển nhớ”, tình ca lãng mạn “Biển tình” xưa ơi là xưa cho đến nay ơi là nay “Vị ngọt đôi môi”, mẹ đã chốt lại: “Hay nhỉ, bài nào cũng chơi!”.
Nhưng mẹ không bao giờ quản, cũng không góp ý, bởi mẹ thừa biết: “2 đứa nhà này thực ra giống mẹ nhiều. Ví dụ như nghe nhạc cũng toàn nghe nhạc người lớn, mà cái lời cũng phải ý nghĩa mới chịu cơ.”
Bởi vậy, 3 tháng tôi ở nhà, có nhiều hôm, tầng 2 mẹ bật Tùng Dương hát tình ca, tầng 3 “thanh niên đang tuổi ổn định tâm lí” nghe Lệ Quyên. Hại lỗ tai tôi ghê cơ!
Và đây, cái đĩa tôi bị “tra tấn” hầu như hàng ngày trong 3 tháng ở nhà đây:
“Em có hay mùa thu mưa bay gió nhẹ
Em có hay thu về hết dấu cô liêu
Và em có hay khi mùa thu tới
Bao trái tim vương màu xanh mới
Em có hay hay mùa thu tới hồn anh ngất ngây"
Em có hay thu về hết dấu cô liêu
Và em có hay khi mùa thu tới
Bao trái tim vương màu xanh mới
Em có hay hay mùa thu tới hồn anh ngất ngây"
Gia đình không thích văn nghệ thì chán, thiên về nghệ thuật quá thì 'đồng bóng', tốt nhất là những người nghe nhạc bình thường. Mọi người đơn giản chỉ là yêu văn nghệ, tìm đến âm nhạc để tìm sự đồng cảm và thoải mái. Họ không hiểu li-sáng-chỉ, một nốt nhạc bẻ đôi không biết, nhịp phách thế nào không hay. Nhưng khi nói chuyện về đời sống âm nhạc với họ, về tuổi thơ/tuổi trẻ của họ đã được sống với những thanh âm tuyệt diệu ra sao (chị tôi hơn tôi có 4 tuổi thôi mà nhạc thiếu nhi của chị ấy cũng khác), tôi thấy nhiều điều thú vị hơn rất nhiều so với những bài báo chui gầm giường, gầm chạn nghệ sĩ vẫn nhan nhản hàng ngày trên báo mạng.
No comments:
Post a Comment