Trong tất cả các ngành cơ bản của Khoa Kinh doanh – Kinh tế,
từ ngành thực sự lắm số như cái ngành tôi đang cày, cho đến ngành lắm chữ như
Luật thương mại (Commercial Law), thì phải nói, tôi thiếu thiện cảm nhất với
ngành Marketing, và nếu ở mặt nghề nghiệp thì sẽ có thêm công việc Sales (Bán
hàng) nữa. Bởi cũng phải thú nhận, tôi vẫn luôn có định kiến với những nhà tiếp
thị - 1 cách hiểu truyền thống về người làm Marketing. Mấy ông bà tiếp thị phải
nói họ có khả năng ăn nói ‘ngọt như mía lùi’, nên vì vậy tôi vẫn gọi vui họ là
trưởng ban ‘chót lưỡi đầu môi’, chuyên ‘ăn tục nói phét’, tâng bốc những điều rất
tệ để được việc.
Đương nhiên cùng với sự phát triển của công nghệ gắn liền với
đời sống, Marketing không chỉ đơn giản là ‘tiếp thị truyền miệng’ như mấy bà đi
bán thuốc tẩy thông tắc bể phốt gõ cửa từng nhà như xưa. Nó còn là quảng cáo giấy:
in ấn tờ rơi, áp phích, bảng hiệu. Và đặc biệt là quảng cáo trên mạng, với đủ
thể loại ảnh tĩnh, ảnh động, video, tương tác bình luận, tin nhắn, v.v
Bị dí ngay cái chân này, cũng chỉ vì đồng bọn nó thấy “sống
thật” trên tường nhà quá mà. Thế là cái thứ tôi ghét nhất thì tôi lại làm, chỉ khác,
thay vì ‘ăn tục nói phét’ ngoài đời thật, tôi đi ‘chém bão ảo’, trên mạng ảo. Rõ
thật là!! Rồi cũng mò mẫm tìm hiểu, thấy cái mạng xã hội, vốn trong tư tưởng chỉ
là thứ yếu (tôi ghét ai làm việc, dặn dò quan trọng gì với tôi qua facebook lắm
nhé), là nơi lăng nhăng những thứ rất cá nhân, cuối cùng lại thành nơi có những
khuôn khổ rất đáng yêu cho ngành quảng cáo truyền thông. Việc quản lí 1 trang
facebook cho 1 tổ chức, hay nói dễ hiểu ra là: đăng gì hôm nay, tuần sau viết
gì?, tưởng như trò đùa mà lại thành bài toán hóc búa. Viết hay mà dài đã khó, giờ
bắt viết vừa ngắn, vừa đủ, vừa thu hút đòi hỏi cả 1 level khác. Viết cho sinh
viên 1 giọng, viết quảng cáo cho nhà tài trợ lại 1 giọng khác. Còn chuyện đăng
bài giờ nào để thu hút nhiều tương tác nhất cũng thuộc về hên xui, mà làm nhiều
vẫn trật:)). May là đây không ai ép chỉ tiêu với tôi cả!!
Rồi từ cái nho nhỏ về câu chữ ấy, tôi biết thêm về PR
(Public Relations – Quan hệ công chúng). Cái ngành gì đâu mà cứ phải ‘chim lợn’,
cứ tự viết, tự like (thích) trên tường nhà mình trước. Rồi tự share (chia sẻ) về
các page (trang) khác, về các group (nhóm) nhỏ mà mình là thành viên, tự
comment (bình luận) các vai, các chuyện để bài mình lên top. Gì đâu mà tự sướng
thấy ớn! Rồi có hôm ở đâu ra mục viết thông cáo báo chí, đương nhiên là báo người
Việt ở Úc thôi, nhưng thấy cũng ‘bốc phét’ dễ sợ, tự chém gió luôn về những điều
mình không hài lòng!
Thôi thì cũng cảm ơn về trải nghiệm… rất mới và rất khác
này. Tôi đã có được những va chạm đầu tiên về nhánh ngành Marketing online, về
những thứ mà mình vẫn cho là không bao giờ nhúng tay vào, là ‘sướng thế, làm việc
gì suốt ngày được lên mạng chat’. Còn là những thứ mà nếu không làm, tôi sẽ vẫn
nghĩ ‘à không ai rồ đâu nhé, bỏ ra vài trăm nghìn cho cái quảng cáo mười mấy
giây trên facebook’ thì giờ đã hiểu tại sao người ta có cả 1 nghề hacker chuyên
đi hack like, hack share, hack view, hack thứ tự bảng xếp hạng, hack lượt bình
chọn, lượt nghe bài hát trên mạng xã hội. Rồi từ lúc nào cũng sướng phát điên
khi Facebook báo về 2 3 tuần liên tiếp page toàn màu xanh, hay tiu nghỉu khi
nhìn thấy màu đỏ vì sụt giảm tương tác. Hi vọng những tâm huyết của tôi dành
cho công việc mới này sẽ được nhận lại 1 điều gì đó vui vẻ, được thể hiện bằng
kết quả thực tế trong vài tuần nữa thôi.
Có 1 sự rất lo nhưng lạc quan ghé qua ta…
Hôm nay, 1 ngày bận vừa phải!
P/S: May quá, sau 2 tuần xuất hiện màu đỏ, tuần này lại xanh
rồi :)))
No comments:
Post a Comment