Tại hôm qua con bé Angel lại khơi lên kỉ niệm quá đẹp của
năm nay, mình lại nhớ tới bài hát này.
Đã hơi bất ngờ khi được anh Âm nhạc kiêm nhiều thứ khác của
vở kịch kể chuyện đang hơi lưỡng lự dùng bản của ca sĩ nào hát bài này để cho
vào phần âm nhạc. Và còn được anh screenshot cho đọc cả đoạn chat với nhạc sĩ Bảo
Chấn khi nhạc sĩ đồng ý cho mấy đứa trẻ du học sinh “èo uột” sử dụng ca khúc bất
hủ của ông vào một phân đoạn trong kịch.
Đó là cái đoạn duy nhất mà mình có xem lúc tập, xem chưa hết
cảnh đã thấy muốn khóc là xách ba lô về luôn, chẳng thèm để ý đến xấp vé trong
cặp =)). Giọng ông Thuận trai Sài Gòn đọc thư vọng lại ngọt như mía lùi, bà Nhung
thì diễn cảnh ngồi đọc lại thư người yêu ở phương xa gửi về xong cái mặt chờ đợi
trong mòn mỏi đúng tội, chưa kể giọng bà này cũng nhão nhoét, vừa nghe vừa nhìn
1 lúc là không chịu được. Lại thêm giọng bà Lam thì cứ vang vang: “Khi em xa
anh sóng thôi không xô bờ - Khi anh xa em đá chơ vơ”, đúng cái bản phối tiếng
sóng biển làm nền này. Xem cái cảnh mà khóc cả dòng sông ở cái phòng tập ECA.
Rõ bực là hôm diễn thật thì đến cảnh này tôi phải xử lí mấy
ông bà đi muộn không có vé ở ngoài, thế là bỏ lỡ đúng cảnh yêu nhất cả vở kịch.
Nhưng cũng được đền bù cảnh Happy birthday lúc cuối cũng khóc ngon lành!
Với “Bên em là biển rộng” thì Hồng Nhung hay Thu Phương cũng
rút số xếp hàng sau thôi, mợ Lam hát bài này là nhất rồi, không ai bì được!
“Tình ơi sao đi mãi nên sông dài mênh mông
Bàn tay ôm nỗi nhớ xôn xao biển rộng”
….
No comments:
Post a Comment