Đã… rất thỏa mãn!
Có khán giả 6x được sống lại tuổi trẻ của mình thời thập niên 90 với các bài hát nhạc ngoại song ngữ “Shalala", "Coco Jumbo", "Unbreak my heart"; tình ca "Dòng sông lơ đãng", bản song ca đình đám một thời "Lời của gió". Chưa kể mấy bài bất hủ "Về đây nghe em", "Có phải em mùa thu Hà Nội", "Biển nhớ".
Có khán giả đầu 9x mường tượng lại thời gian bắt đầu biết đánh vần, bị mấy anh chị lớn hơn có mấy tuổi “đầu độc”: “Thôi anh hãy về", "Mưa phi trường", "Trái tim không ngủ yên".
Còn khán giả còn lại thì chỉ biết ngồi im, nín thở, rồi tê tê, sướng rơn, rồi lặng người vì cái lối hát cứ như "rút ruột rút gan" người ta của nhân vật chính.
Về mặt âm nhạc, đạo diễn đã rất khéo để thoát khỏi hình bóng “nẫu ruột” của “Mùa thu của Phương” trước đó. Những bài hát không thật sự được sắp xếp theo trình tự rõ ràng nhưng những khớp chuyển đều rất nhịp nhàng. Biết là giọng hát của nàng có thể không bằng nhân vât này, nhân vật kia, nhưng như bu nói "cứ chữ O, chữ A cũng chẳng thích". Thu Phương (TP) phần lớn vẫn hát những bài cũ, những bài hát làm nên tên tuổi, nhưng cái khó là cô ấy rất giỏi khiến khán giả "thèm" mình bởi cách luyến láy, nhấn nhá không lẫn đi đâu được. Khán giả vẫn rất thích thú, cứ hồi hộp đoán xem cô ấy hát bài gì tiếp theo, ầm ầm cả sau lưng. Chắn chắn, 6x 7x đã rất bất ngờ khi thấy TP lại nhảy tưng tưng hát nhạc ngoại như hồi xưa; hay 9x như chị em ta đã giật cả mình khi thấy nàng hát "Không phải dạng vừa đâu". Cộng thêm sân khấu sáng sủa; nhân vật chính, phụ đều diện trang phục đẹp, vừa phải nhưng rất bắt mắt.
Điểm trừ lớn nhất của liveshow nằm ở phần âm thanh khi các clip phát toàn khẩu trước tiếng sau. Phần đầu thỉnh thoảng loa đài phát ra tiếng dít rất khó chịu, nhưng càng về phút 89+ càng chuẩn. Có ông MC để cô này bớt nói mà hôm qua ông 24hình/giây Chiến Thắng cứ như chưa thuộc kịch bản, nói vấp. Khổ thân anh2 Lam Trường ra Bắc hát mà nhạc và lời cứ như tua phim, mấy người lớn không hiểu được nên vỗ tay thuộc diện theo phép lịch sự. Khâu tổ chức khán giả cũng lộn xộn nhốn nháo khi để trẻ con đi lại làm ồn, khán giả thì từ đâu bay ra ngồi hết đường đi lối lại, suýt phá hết cảm xúc nghe nhạc của người ta.
Nói chung, em không nói nên lời, được nghe thần tượng hát sống em đã rất “thăng”. Chỉ biết mượn tạm lời của mẹ: “Show HAY nhất từ trước đến giờ đi xem”!
Credit ảnh: Linh cún
No comments:
Post a Comment