Lâu rồi không viết gì về Phương, không hẳn là vì chán Phương,
mà bởi mình qua giai đoạn cuồng nặng rồi =))
Mình không còn nghe Phương hàng ngày, nhưng những lúc cần sâu,
cần tĩnh nhất, mình luôn vô thức bật ngay những “Dòng sông lơ đãng”, “Chưa bao
giờ”, “Đêm nằm mơ phố”, v.v. 1 list những bài của Việt Anh mà Phương hát để nghe
và chỉ nghe Phương hát Việt Anh cả ngày. Cái giọng nữ trầm khàn không theo
khuôn khổ nào cố định, ngắt nghỉ, luyến láy tùy hứng, lên cao đôi khi căng
nhưng lại tạo được ưu thế cảm xúc. Phương vẫn luôn dùng thế mạnh cảm xúc trong
giọng hát của mình để chinh phục khán giả. Giọng Phương cứ cất lên là thấy cả 1
câu chuyện về cuộc đời gập gềnh trong ấy, kể cả trước khi đi Mỹ, từ ngày ấy “Cô
gái đến từ hôm qua” đã buồn rồi. Nghe Phương hát không thể sướng về những sáng
tạo, những phá cách mới như Hà hay Dương, cũng không thể lanh lảnh, tròn vành
rõ vang sáng từng chữ như Nhung hay “xôi thịt” như Lam như Linh, mà nghe để cảm nhận về
câu chuyện đằng sau mỗi bài hát, mỗi thân phận và rồi tìm thấy mình đâu đó
trong những ca khúc ấy.
Phương không phải là chưa bao giờ hát nhạc vàng, nhưng mình
đã rất bất ngờ khi thấy Phương cất giọng “Con đường xưa em đi, vàng lên mái tóc
thề…”, vì đoạn hát chay khúc đầu nghe tưởng bài nhạc nhẹ nào mới. Trong chương
trình có cô Hương Lan, Lệ Quyên, tại sao không để các ca sĩ này hát đúng bài sở
trường của họ, mà lại để Phương? Phương mà hát bolero thì để bà ấy luyến cho
nát bét cái bài ra. Tuy nhiên trái lại với suy nghĩ của mình, chuỗi chương
trình lần này Phương lại rất vừa phải, tiết chế mọi sự nức nở, luyến láy sến sẩm,
nhấn nhá vừa đủ để làm mới bài hát mà vẫn rất đặc trưng Thu Phương. Ai quen nghe
bolero mềm mại mượt mà thì không thể yêu được kiểu hát này, nhưng mình thích nhạc
nhẹ nên mình thích hát bolero kiểu nhạc nhẹ thế này, bài hát bớt sầu thảm, não
nề. Mình vẫn đánh giá cao Phương trong các ca sĩ hải ngoại mới sang
sau này (Trần Thu Hà không phải ca sĩ hải ngoại với mình nhé), vì Phương chịu
khó thay đổi hình ảnh bản thân, không để thị hiếu khán giả hải ngoại làm mất đi
những sự tìm tòi trải nghiệm dòng nhạc khác cho mình. Như Bằng Kiều chẳng hạn, 3
4 năm nay show nào anh cũng hát đúng ngần đấy bài (Liên khúc nhạc Pháp, “Em là
tất cả”, “Nơi tình yêu bắt đầu” là kiểu gì cũng có màn đèn flash điện thoại),
anh cũng có ra bài mới nhưng khi đi show trong ngoài nước và kể cả hát những
chương trình nghệ thuật lớn trong nhà hát, nơi đủ bao dung để chịu nghe ca sĩ
thử nghiệm bài hát mới, anh vẫn trung thành với những ca khúc bất hủ mà chẳng
khi nào mang bài mới của mình lên sân khấu. Thế nên ở show lần này mình thích
Phương lắm, vì thấy ít nhất Phương khác so với cô ấy, hát lạ tai, nói vừa phải,
duyên dáng dẫn chuyện và lịch thiệp với đồng nghiệp.
Nói đôi chút về chương trình The Master of Symphony của
Masteri Thảo Điền, mình vẫn đánh giá đây là chương trình đại nhạc hội của nhãn
hàng có đầu tư nghiêm túc, vừa đảm bảo được mặt âm nhạc, vừa thu hút được khán
giả ở mọi lứa tuổi, cả ở trong Nam ngoài Bắc đều có thiện cảm với chương trình.
So với các đại nhạc hội thường niên khác của các ngân hàng (VIB, VP Bank), kịch
bản của The Master of Symphony không theo chủ đề rõ ràng, không có MC dẫn truyện,
giao lưu với ca sĩ khán giả, mà để ca sĩ tự kiêm luôn MC. Chương trình cố gắng
để theo 1 phong cách xuyên suốt (mùa 1 “Bắc bộ học”, mùa 2 “Tây học”, mùa 3 “Nam
bộ học”) nên vì thế ca sĩ tham gia năm nào cũng thấy thừa 1 vài cái tên không cần
thiết trên phương diện nghệ thuật. Ví dụ với 2 lần tham gia chương trình của
Phương, mình đều thắc mắc về sự có mặt của cô ấy trong mùa 1 và mùa 3. Mùa 1 “Bắc
bộ học” với 4 Diva đã là quá đủ thì có thêm Phương, Phương cũng nhạc nhẹ thật đấy
nhưng về giọng hát, về phong cách thì như “bia kèm lạc”, Phương bị mờ nhạt khi xuất
hiện bên cạnh 4 bà và chẳng làm cho chương trình thêm điểm nhấn gì cả, ngoại trừ
tranh cãi không dứt trên mặt báo sau đó. Lần này màu sắc trữ tình bolero, dàn
ca sĩ đã có Hương Lan, Ý Lan, Cẩm Vân, Lệ Quyên là đủ rồi, vẫn không hiểu có cô
Bống và Thu Phương – 2 ca sĩ chuyên nhạc nhẹ vào để làm gì, dù lần này cả 2
nàng đều hay. Còn mùa 2 đã khá “hải ngoại” tình ca với Tuấn Ngọc, Ý Lan, Bằng
Kiều, lại chen thêm Tùng Dương và Trần Thu Hà hát “Con cò” và “Dệt tầm gai” ?! Vì
thế nếu The Master of Symphony bớt tham mời nhiều tên tuổi hot mà tập trung lại
mời đúng người cho đúng màu, chương trình sẽ hợp lí hơn hẳn.
Gọi là đàm đạo 1 chút cho 1 mùa thi có âm nhạc chất lượng đồng
hành!