Sydney 26/02/2016
Một ngày thứ 6 đẹp trời, rảnh rỗi và nghe nhạc. Ước gì hôm nào cũng được thảnh thơi thế này!!
.......
.......
Liên khúc: “Chưa bao giờ... quên mùa thu”
“Còn thương nhớ nhau, về thắp sao trời
Còn thương nhớ nhau, từng đêm bão tố
Tóc ướt trăng thề, lời yêu chưa nói
Trên môi vụng về
…
Quên được không những điều đã bao giờ qua
Quên được không những điều ta chưa bao giờ”
Còn thương nhớ nhau, từng đêm bão tố
Tóc ướt trăng thề, lời yêu chưa nói
Trên môi vụng về
…
Quên được không những điều đã bao giờ qua
Quên được không những điều ta chưa bao giờ”
Nhạc Việt Anh, một khi đã yêu thì sẽ thành “nghiện”, vì mê đắm cái sự nhẹ nhàng, cái sự bay bổng, thơ mộng, buồn nhưng không ảm đạm trong cả giai điệu và lời ca. Nhất là khi ngồi một mình, nghe nhạc Việt Anh sẽ rất thấm, như nuốt cả từng lời ca câu chữ của tác giả. Cùng với “Dòng sông lơ đãng”, đây là 2 bài hát mà mình nghĩ là tiêu biểu nhất của người nhạc sĩ này.
Đây không phải là 1 phần trình diễn bắt tai, ngay tại sân khấu hôm đấy, mình cũng không ấn tượng. Mash-up 2 bài hát hay như thế này là một bài toán khó, vì riêng từng bài đã thừa sức để hớp hồn khán giả. Nhưng khi không gian yên tĩnh, một mình lắng lại, ta sẽ thấy đây là một phần trình diễn rất sáng tạo. Quan trọng là, khán giả đã đón nhận sự làm mới khá hợp lí 2 ca khúc sắp thành “bất hủ” này, vì trong đó, họ vẫn tìm được những màu sắc, những cảm xúc rất riêng của từng bài hát. Hòa hợp nhưng không hòa tan!
Đôi dòng cho Oplus: chắc từ sau AC&M, lâu lắm rồi mới thấy 1 nhóm nhạc nam có triển vọng thế này: năng động, sạch sẽ và văn minh. Đã được nghe các anh hát sống 2 lần, phong thái rất điềm tĩnh, đĩnh đạc; khá ưng, chắc chắn sẽ theo dõi và hi vọng các anh không tan rã sớm.